Bài giới thiệu về thắng cảnh quê hương lại một lần nữa được em nhẹ nhàng, từ tốn nói cho đoàn du khách nghe trước sự tò mò thích thú của họ. Em đưa họ đi qua những niềm vui khi chân mình giẫm lại những gai nhọn quá khứ. Em đưa họ đi qua những ngạc nhiên, thú vị trước sự kì thú của thiên nhiên với những cảm nhận mới lạ khi mình lặng thầm chạm phải những kí ức ngày xưa. Em đưa người đi qua những nụ cười hạnh phúc lứa đôi trên hành trình khán phá những kì quan để lòng mình khóc thầm bởi đâu đó những ngọt ngào ngày xưa giờ bất chợt hiện về đầu môi... đắng ngắt.
Ngày xưa, theo chân anh, em biết đây là núi ngày xưa có một người vợ thủy chung vì giữ tiết hạnh với chồng mà chọn cái chết, dáng nàng nằm hóa đá nên đời gọi là núi Cô Tiên, em say sưa ngắm cảnh, say sưa nghe anh kể chuyện ngay xưa để rồi chợt thảng thốt nhận ra lần đầu tiên có một người khác giới nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của mình, cảm giác thật bình yên và ấm áp. Rồi anh chỉ đây là Hòn Mun, tương truyền rằng đây là nơi ngày xưa những tiên nữ nhà trời thường xuống đây tắm, bãi tắm với những viên sỏi rất tròn và màu đen nên gọi là Hòn Mun. Anh bảo anh chẳng biết ngày xưa tiên nữ đẹp như thế nào mà khiến tiên ông phải phạm giới, trộm nhìn để rồi trận chiến xảy ra rồi Ngọc Hoàng nổi giận và tiên ông phải chịu phạt gọt đá giữa biển ngày đêm. Anh chỉ biết được nắm tay em, giữa biển trời Hòn Mun là anh đã có một nàng tiên của riêng mình và được nắm lấy tay em thì dù Ngọc Hoàng có nổi giận phạt anh gấp ngàn lần tiên ông chăng nữa, anh cũng cam lòng. Em đủ thông minh để biết đó là những lời có cánh nhưng sao chẳng thể khống chế được trái tim mình đang rộn ràng với hạnh phúc mê say.
Rồi anh lại chỉ kia là Hòn Tằm - hòn đảo xanh quyến rũ nhìn từ xa trông giống như là một con tằm đang nhả tơ. Trên những chặng đường ta đi qua em còn thích thú khi đi thuyền ngắm rặng san hô bằng thuyền đáy kính, rồi thưởng thức món cầu gai đặc sản của biển khơi,... còn nhiều và nhiều nữa, anh đã đưa em đi qua những địa danh tuyệt đẹp của quê mình. Em say cảnh quê hương, say sóng biển, say với tình yêu, em thấy mình bay bổng trên cáp treo khi cùng anh thăm Hòn Ngọc Việt Nam - Vinperland. Để rồi tự nhủ, em sẽ chọn nghề đem tất cả niềm vui tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên đến với mọi người. Để giúp cho những đôi lứa yêu nhau khi đến đây cũng thấy lòng ấm áp với những cái nắm tay khi trầm trồ trước những điều kì thú. Cũng sẽ là cơ hội để em đi qua những kỉ niệm ngọt ngào em và anh đã có với nhau, để sẽ chẳng bao giờ thôi yêu thương nhau nữa.
Vậy mà giờ đây, một mình em ngày từng ngày đi qua kỉ niệm, đi qua nỗi đau trong nụ cười khi hướng dẫn từng đoàn khách du lịch ghé thăm từng hòn đảo nhỏ. Em đã thấy mình thật cô đơn khi chạm phải những nụ cười tình tứ, những cái nắm tay, những sự quan tâm thật trìu mến của những đôi tình nhân dành cho nhau. Em đã thấy tim mình vẫn cứ nhói đau khi đi qua những nơi ta hò hẹn, khi chạm phải những nơi ta đã qua, khoảnh khắc bên anh lại ùa về, cày xới tâm can. Tất nhiên, điều đó chỉ riêng em biết, vì em đang là hướng dẫn viên du lịch kia mà, cô hướng dẫn viên khi giới thiệu với khác mà mà mặt âu sầu thì ai buồn ngắm cảnh nữa phải không anh?
Hôm nay là ngày nghỉ, một ngày thật bình yên để em thoát khỏi những chuyến hành trình với những câu nói quen thuộc để tìm đến một không gian mới không có dấu tích của những kí ức về anh. Thấy lòng mình đã bớt ưu tư để đón nhận thêm những niềm vui mới trong đời. Để em tin hạnh phúc đang lẩn trốn đâu đó rồi một ngày kia cũng sẽ tìm đến với em.
Hôm nay là ngày nghỉ, một ngày thật bình yên để em thoát khỏi những chuyến hành trình với những câu nói quen thuộc để tìm đến một không gian mới không có dấu tích của những kí ức về anh. Thấy lòng mình đã bớt ưu tư để đón nhận thêm những niềm vui mới trong đời. Để em tin hạnh phúc đang lẩn trốn đâu đó rồi một ngày kia cũng sẽ tìm đến với em.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét