Nếu một người con trai ôm tôi, tôi có cả thế giới trong lòng... nhưng nếu người con trai ấy dũng cảm khóc trước mặt tôi, có lẽ người ấy đã coi tôi như cả thế giới này....
Con gái buồn, cho nước chảy theo mi. Con trai buồn, khép mi cho nỗi buồn chảy ngược. Ai bảo con trai không biết khóc? Chỉ là nước mắt của con trai chẳng phải đôi mắt nào cũng thấy!
Nước mắt con gái có khi như mưa rào mùa hạ, nhanh đến rồi cũng nhanh đi, ồn ào mà vội vã. Còn nước mắt con trai, khi đã đau thì dai dẳng như mưa gió âm ỉ mùa đông, lê thê, và rét buốt.
Những giọt nước mắt kìm nén, thường mặn, và chát hơn. Nó không còn là nỗi đau tuôn theo hai hàng nước, mà là nỗi nhẫn nhịn, là sự gồng mình chịu đựng, là nghẹn đắng bỗng vỡ òa chảy ra…
Con trai cứng cỏi hơn, nên lúc khóc, nước mắt sẽ mặn hơn. Con trai mạnh mẽ giỏi hơn, nên lúc khóc, nước mắt sẽ chát hơn… Con trai thường ít khóc, nên để nước mắt phải rơi, chắc rằng, con trai mệt lắm…
Đừng cười nước mắt con trai, bởi đó không phải là yếu đuối. Đừng trêu nước mắt con trai, bởi đó không phải ủy mị, cũng không phải dễ mềm lòng. Đó chỉ là khi đã quá mệt, người ta chẳng còn sức để nhặt cái mặt nạ đã mang quá lâu. Đó cũng là khi, cái nhỏ bé và lẻ loi của con người thức dậy. Là người, ai chẳng có lúc cô đơn…
Con gái buồn, cho nước chảy theo mi. Con trai buồn, khép mi cho nỗi buồn chảy ngược. Ai bảo con trai không biết khóc? Chỉ là nước mắt của con trai chẳng phải đôi mắt nào cũng thấy!
Nước mắt con gái có khi như mưa rào mùa hạ, nhanh đến rồi cũng nhanh đi, ồn ào mà vội vã. Còn nước mắt con trai, khi đã đau thì dai dẳng như mưa gió âm ỉ mùa đông, lê thê, và rét buốt.
Những giọt nước mắt kìm nén, thường mặn, và chát hơn. Nó không còn là nỗi đau tuôn theo hai hàng nước, mà là nỗi nhẫn nhịn, là sự gồng mình chịu đựng, là nghẹn đắng bỗng vỡ òa chảy ra…
Con trai cứng cỏi hơn, nên lúc khóc, nước mắt sẽ mặn hơn. Con trai mạnh mẽ giỏi hơn, nên lúc khóc, nước mắt sẽ chát hơn… Con trai thường ít khóc, nên để nước mắt phải rơi, chắc rằng, con trai mệt lắm…
Đừng cười nước mắt con trai, bởi đó không phải là yếu đuối. Đừng trêu nước mắt con trai, bởi đó không phải ủy mị, cũng không phải dễ mềm lòng. Đó chỉ là khi đã quá mệt, người ta chẳng còn sức để nhặt cái mặt nạ đã mang quá lâu. Đó cũng là khi, cái nhỏ bé và lẻ loi của con người thức dậy. Là người, ai chẳng có lúc cô đơn…
Khi con trai khóc... đừng tìm hiểu lý do. Bởi điều họ muốn là để mọi chuyện qua đi trong lặng lẽ, chứ không phải cố gắng đào bới nguyên nhân, và họ sẽ lảng tránh.
Khi con trai khóc... không cần cố gắng để làm họ vui, cứ im lặng và lắng nghe họ khóc. Họ sẽ ổn thôi, bởi khi nước mắt đã ướt mi, một nửa nỗi buồn sẽ theo mà tan đi mất…
Khi con trai khóc... không cần cho họ mượn bờ vai, mà hãy cho họ mượn ánh mắt. Họ cũng như chúng ta, từ chối thương hại và chỉ đón nhận những cảm thông… Một tia thấu hiểu thôi, đã là hơn vạn lời an ủi.
Khi con trai khóc... không cần đưa tay để lau nước mắt. Hãy yên lặng, và lau đôi mắt ấy bằng trái tim…
Khi con trai khóc... nếu có thể hãy ôm họ, nhẹ thôi. Để họ biết ở đây vẫn còn một ánh mắt hiểu những gì họ không nói, để họ biết ở đây có một bàn tay biết xoa dịu nỗi đau. Rồi hãy buông họ ra, để con trai trần trụi với cảm xúc.
Nước mắt của con trai, chỉ rơi một lần cho một nỗi đau. Thế nên, đừng ai ngăn họ khóc. Nước mắt của con trai, chỉ rơi trước người họ xem như thân thuộc. Thế nên, nếu một người đàn ông ôm bạn, bạn có cả thế giới trong lòng nhưng nếu người đàn ông ấy (dũng cảm) khóc trước mặt bạn, có lẽ người ấy đã coi bạn như cả thế giới...
Đừng cười trước nước mắt đàn ông, bởi điều đó thật hơn nụ cười gắng gượng trên môi để đánh đổi lấy niềm tin cho cả thế giới...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét