Searching...
Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

Xuân đang về người có nhớ cố hương?

 Một buổi sáng đứng trên triền dốc, sương sớm đọng vạt cỏ úa mềm trên lối đi thoai thoải, ngôi nhà ẩn hiện trên màn sương mờ ảo. Buổi sáng tinh khôi của năm mới bắt đầu với chút rét ngọt của cuối Đông, không gian như sắp tiễn cái lạnh tê tê để đón những chồi xanh khi Xuân sắp tới. Không khí có vẻ bàng bạc trước cảnh vật đẹp diễm lệ. Một mùa Xuân mới lại về ủ ấm thêm đôi bàn tay lạnh giá khi Đông sắp đi qua. Xuân về mang theo cả một niềm khát vọng cho sự xum vầy bên ánh lửa trừ tịch, bên bản tình ca mùa Xuân cho đời ươm mầm thêm sự sống đẹp tươi.

Xuân đang về người có nhớ cố hương?


Xuân đang nhón từng bước chân, lướt qua tất cả những nơi Đông đi qua, Xuân mang sức sống tràn căng phủ khắp, mạch nhựa sống lan tỏa. Người đi, có thấy một mùa Xuân nữa lại về rồi, âm thanh tí tách của mạch sống đang nảy mầm, nơi đây Xuân như đang sắp phủ kín đợi chờ người ghé cố hương. Đã bao lâu, bao mùa Xuân qua mà ngọn đồi thanh vắng bước người qua, ngôi nhà mộc mạc vẫn đợi người mở toang cánh cửa đón ánh nắng tràn về. Người đi có nhớ cố hương, có nhớ mỗi khi Xuân về lan nở rộ bên giàn hoa giấy sắc tím đợi chờ thủy chung. Bước chân người mải miết đi qua những con đường ngập sắc nắng phủ đầy hoa mà lòng có bồn chồn, vương vấn chút hanh hao nơi đây, có nhớ đến một triền dốc hoang hoải đợi chờ người về. Người có an yên trên hành trình dài đang bước. Liệu người có thấy mỏi mệt chăng...


Những thảm lá rớt lại của sắc Đông khiến nơi đây nhớ nụ cười ấm áp tỏa sáng như vầng hào quang làm sáng rực hiên nhà, hơi thở như làn sương mai đọng khắp chốn, không gian như khẽ lay động. Bên tách trà thơm nồng người vẫn hát bản tình ca năm tháng, đôi tay lướt trên phím đàn nhẹ rung, nhìn đôi mắt hoang hoải chợt xót xa. Xuân biết không thể níu giữ người khi Xuân không thể mang tất cả hơi ấm, tất cả sức sống để phủ khắp, giữ mạch sống suốt bốn mùa bên người. Xuân đến rồi Xuân đi... Xuân trao cho người sức sống, niềm tin yêu bao la để nâng gót người. Vì thế Xuân hiểu hãy để người đi, hãy để niềm khát vọng trong người được rộng mở, để người mang sức sống đến mọi nơi. Thời gian cứ phủ bụi lên dư âm cuối, người hãy cứ an yên và hạnh phúc nhé. Xuân sẽ luôn đón người nơi cố hương với những giọt sương thuần khiết của ban mai tươi sáng. Người đi rồi sẽ về với cố hương. Xuân vẫn đón đợi!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Back to top!