Searching...
Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Tháng Một - Xuân về cùng phố!

Thế là tháng Một cũng về như giấc ngủ Đông chợt bừng tỉnh sau những ngày giá rét. Tháng Một về mang cả hơi Xuân nồng nàn, da diết. Phố với những hàng cây trổ những lộc non đón Xuân về, những con đường khoác thêm tấm áo mới tinh khôi mà biếc lộc xanh, nơi đây nhân chứng cho bao mối tình, hạnh phúc có, đau thương có, rên xiết có, bi ai có, nghẹn ngào hay đau thương... đều có cả nhưng phố luôn đón nhận từng chút, từng chút một, cả những âm thanh ồn ào, lắng nghe từng mạch cảm xúc của mỗi giai điệu, mỗi thời khắc trong hồn người. Phố ôm vào lòng tất cả, chỉ lắng nghe, biết cảm thông và không hề trách cứ tại sao? Vì đâu?
 


Bởi phố luôn tồn tại trong tâm trí là một nỗi nhớ, là một tri kỷ, là người tình trăm năm không thay thế được. Phố vẫn chờ, chờ trong hi vọng, chờ ngay cả khi những chiếc lá cuối Đông cũng rụng xuống bên thềm, dù trong lòng phố bỗng dưng thấy buồn bã, đắm mình trong những dư vị của lòng, chao nghiêng bởi xúc cảm chân thật, có bao nhiêu giây phút phố như vậy, có bao nhiêu trầm tích theo năm tháng, có bao nhiêu nốt lặng, có bao nhiêu tê tái sẽ qua đi và có bao nhiêu hi vọng để sống trong dư vị thật của lòng khi mùa về. Dù thời gian có phủ lên tất cả những hỉ nộ ái ố mà con người tạo ra phố vẫn điềm nhiêm chấp nhận. Vẫn giang rộng vòng tay đón mùa về. Có phải Xuân đã về nhưng sao phố lại vắng người đón đưa nhau. Có phải phố thương cả những cơn mưa, thương cả những người thỉnh thoảng chao nghiêng đi về trong giá rét thấm đẫm những giọt mưa Xuân. Sao không là những cái ôm thâm tình, là cái nắm tay thật chặt, trao cho nhau những cảm xúc yêu thương ngọt ngào như Xuân luôn thổi vào lòng phố. Như những bản tình ca mùa Xuân đã mang đến hơi thở tinh khôi nhất, sẽ cùng ngồi bên nhau lướt phím đàn qua những balcon lắng nghe âm thanh rạo rực khi Xuân về.

Phố mơ... tới ánh nắng Xuân cùng nụ cười ban mai ấm áp tỏa vào lòng ngồi bên nhau cùng chiếc radio cũ kỹ lắng nghe dư âm của tháng năm trôi trong niềm hạnh phúc.

Phố mơ... thấy niềm vui trong nắng Xuân hòa trộn trong hơi thở khẽ khàng cựa quậy trên những chồi non xanh biếc mang sức sống mãnh liệt tuôn trào.

Phố mơ... thấy mình đủ sức vươn xa nâng gót mang mùa Xuân ngập tràn khắp mọi nơi. Phố mơ... một thiên đường nơi chỉ có phố dìu bước trong điệu valse mùa Xuân. Phố mơ... Nhưng chỉ là giấc mơ, giấc mơ bên lòng phố...

Dù là một giấc mơ nhưng phố sẽ luôn đón đợi, sẽ luôn hi vọng rồi tình yêu sẽ nảy mầm trên những cành cây khẳng khiu, hòa trong gió, lẫn trong cơn mưa của mùa Xuân. Rồi Xuân sẽ về cùng phố dìu nhau bước đi, thoảng qua chút nhói lòng để Xuân như đẹp hơn, lung linh hơn trong lòng phố, để Xuân mãi ấm êm trong nụ cười và hạnh phúc. Xuân hãy về cùng phố!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Back to top!